1 《江南》 乐府民歌
江(jiāng) 南(nán) 可(kě) 采(cǎi) 莲(lián),
莲(lián) 叶(yè) 何(hé) 田(tián) 田(tián)。
鱼(yú) 戏(xì) 莲(lián) 叶(yè) 间(jiān)。
鱼(yú) 戏(xì) 莲(lián) 叶(yè) 东(dōng),
鱼(yú) 戏(xì) 莲(lián) 叶(yè) 西(xī),
鱼(yú) 戏(xì) 莲(lián) 叶(yè) 南(nán),
鱼(yú) 戏(xì) 莲(lián) 叶(yè) 北(běi)。
2 《敕勒歌》 北朝民歌
敕(chì) 勒(lè) 川(chuān),
阴(yīn) 山(shān) 下(xià)。
天(tiān) 似(sì) 穹(qióng) 庐(lú) ,
笼(lóng) 盖(gài) 四(sì) 野(yě)。
天(tiān) 苍(cāng) 苍(cāng),
野(yě) 茫(máng) 茫(máng),
风(fēng) 吹(chuī) 草(cǎo) 低(dī) 见(jiàn) 牛(niú) 羊(yáng)。
3 《咏鹅》 骆宾王(唐)
鹅(é), 鹅(é), 鹅(é),
曲(qǔ) 项(xiang) 向(xiàng) 天(tiān) 歌(gē)。
白(bái) 毛(máo) 浮(fú) 绿(lǜ) 水(shuǐ),
红(hóng) 掌(zhǎng) 拨(bō) 清(qīng) 波(bō)。
4 《风》 李峤(唐)
解(jiě) 落(luò) 三(sān) 秋(qiū) 叶(yè),
能(néng) 开(kāi) 二(èr) 月(yuè) 花(huā)。
过(guò) 江(jiāng) 千(qiān) 尺(chǐ) 浪(làng),
入(rù) 竹(zhú) 万(wàn) 竿(gān) 斜(xié)。
5 《咏柳》 贺知章(唐)
碧(bì) 玉(yù) 妆(zhuāng) 成(chéng) 一(yī) 树(shù) 高(gāo),
万(wàn) 条(tiáo) 垂(chuí) 下(xià) 绿(lǜ) 丝(sī) 绦(tāo) 。
不(bù) 知(zhī) 细(xì) 叶(yè) 谁(shuí) 裁(cái) 出(chū) ,
二(èr) 月(yuè) 春(chūn) 风(fēng) 似(sì) 剪(jiǎn) 刀(dāo) 。
6 《凉州词》 王之涣(唐)
黄(huáng) 河(hé) 远(yuǎn) 上(shàng) 白(bái) 云(yún) 间(jiān) ,
一(yī) 片(piàn) 孤(gū) 城(chéng) 万(wàn) 仞(rèn) 山(shān) ,
羌(qiāng) 笛(dí) 何(hé) 须(xū) 怨(yuàn) 杨(yáng) 柳(liǔ) ,
春(chūn) 风(fēng) 不(bù) 度(dù) 玉(yù) 门(mén) 关(guān) 。
7 《登鹳雀楼》 王之涣(唐)
白(bái) 日(rì) 依(yī) 山(shān) 尽(jìn) ,
黄(huáng) 河(hé) 入(rù) 海(hǎi) 流(liú) 。
欲(yù) 穷(qióng) 千(qiān) 里(lǐ) 目(mù) ,
更(gèng) 上(shàng) 一(yī) 层(céng) 楼(lóu) 。
8 《春晓》 孟浩然(唐)
春(chūn) 眠(mián) 不(bù) 觉(jiào) 晓(xiǎo) ,
处(chù) 处(chù) 闻(wén) 啼(tí) 鸟(niǎo) 。
夜(yè) 来(lái) 风(fēng) 雨(yǔ) 声(shēng) ,
花(huā) 落(luò) 知(zhī) 多(duō) 少(shǎo) 。
9 《凉州词》 王翰(唐)
葡(pú) 萄(táo) 美(měi) 酒(jiǔ) 夜(yè) 光(guāng) 杯(bēi) ,
欲(yù) 饮(yǐn) 琵(pí) 琶(pá) 马(mǎ) 上(shàng) 催(cuī) 。
醉(zuì) 卧(wò) 沙(shā) 场(chǎng) 君(jūn) 莫(mò) 笑(xiào) ,
古(gǔ) 来(lái) 征(zhēng) 战(zhàn) 几(jǐ) 人(rén) 回(huí) ?
10 《出塞》 王昌龄(唐)
秦(qín) 时(shí) 明(míng) 月(yuè) 汉(hàn) 时(shí) 关(guān) ,
万(wàn) 里(lǐ) 长(cháng) 征(zhēng) 人(rén) 未(wèi) 还(hái) 。
但(dàn) 使(shǐ) 龙(lóng) 城(chéng) 飞(fēi) 将(jiāng) 在(zài) ,
不(bù) 教(jiào) 胡(hú) 马(mǎ) 度(dù) 阴(yīn) 山(shān) 。
11 《芙蓉楼送辛渐》王昌龄(唐)
寒(hán) 雨(yǔ) 连(lián) 江(jiāng) 夜(yè) 入(rù) 吴(wú) ,
平(píng) 明(míng) 送(sòng) 客(kè) 楚(chǔ) 山(shān) 孤(gū) 。
洛(luò) 阳(yáng) 亲(qīn) 友(yǒu) 如(rú) 相(xiāng) 问(wèn) ,
一(yī) 片(piàn) 冰(bīng) 心(xīn) 在(zài) 玉(yù) 壶(hú) 。
12 《鹿柴》 王维(唐)
空(kōng) 山(shān) 不(bù) 见(jiàn) 人(rén) ,
但(dàn) 闻(wén) 人(rén) 语(yǔ) 响(xiǎng) 。
返(fǎn) 景(yǐng) 入(rù) 深(shēn) 林(lín) ,
复(fù) 照(zhào) 青(qīng) 苔(tái) 上(shàng) 。
13 《送元二使安西》 王维(唐)
渭(wèi) 城(chéng) 朝(cháo) 雨(yǔ) 浥(yà) 轻(qīng) 尘(chén),
客(kè) 舍(shě) 青(qīng) 青(qīng) 柳(liǔ) 色(sè) 新(xīn)。
劝(quàn) 君(jūn) 更(gèng) 尽(jìn) 一(yī) 杯(bēi) 酒(jiǔ),
西(xī) 出(chū) 阳(yáng) 关(guān) 无(wú) 故(gù) 人(rén)。
14 《九月九日忆山东兄弟》 王维(唐)
独(dú) 在(zài) 异(yì) 乡(xiāng) 为(wéi) 异(yì) 客(kè),
每(měi) 逢(féng) 佳(jiā) 节(jié) 倍(bèi) 思(sī) 亲(qīn)。
遥(yáo) 知(zhī) 兄(xiōng) 弟(dì) 登(dēng) 高(gāo) 处(chù),
遍(biàn) 插(chā) 茱(zhū) 萸(yú) 少(shǎo) 一(yī) 人(rén)。
15 《静夜思》 李白(唐)
床(chuáng) 前(qián) 明(míng) 月(yuè) 光(guāng) ,
疑(yí) 是(shì) 地(dì) 上(shàng) 霜(shuāng) 。
举(jǔ) 头(tóu) 望(wàng) 明(míng) 月(yuè) ,
低(dī) 头(tóu) 思(sī) 故(gù) 乡(xiāng) 。
16 《古朗月行》(节选) 李白
小(xiǎo) 时(shí) 不(bù) 识(shí) 月(yuè) ,
呼(hū) 作(zuò) 白(bái) 玉(yù) 盘(pán) 。
又(yòu) 疑(yí) 瑶(yáo) 台(tái) 镜(jìng) ,
飞(fēi) 在(zài) 青(qīng) 云(yún) 端(duān) 。
仙(xiān) 人(rén) 垂(chuí) 两(liǎng) 足(zú) ,
桂(guì) 树(shù) 何(hé) 团(tuán) 团(tuán) 。
白(bái) 兔(tù) 捣(dǎo) 药(yào) 成(chéng) ,
问(wèn) 言(yán) 与(yǔ) 谁(shuí) 餐(cān) 。
17 《望庐山瀑布》 李白
日(rì) 照(zhào) 香(xiāng) 炉(lú) 生(shēng) 紫(zǐ) 烟(yān) ,
遥(yáo) 看(kàn) 瀑(pù) 布(bù) 挂(guà) 前(qián) 川(chuān) 。
飞(fēi) 流(liú) 直(zhí) 下(xià) 三(sān) 千(qiān) 尺(chǐ) ,
疑(yí) 是(shì) 银(yín) 河(hé) 落(luò) 九(jiǔ) 天(tiān) 。
18 《赠汪伦》 李白
李(lǐ) 白(bái) 乘(chéng) 舟(zhōu) 将(jiāng) 欲(yù) 行(háng) ,
忽(hū) 闻(wén) 岸(àn) 上(shàng) 踏(tà) 歌(gē) 声(shēng) 。
桃(táo) 花(huā) 潭(tán) 水(shuǐ) 深(shēn) 千(qiān) 尺(chǐ) ,
不(bù) 及(jí) 汪(wāng) 伦(lún) 送(sòng) 我(wǒ) 情(qíng) 。
19 《黄鹤楼送孟浩然之广陵》 李白
故(gù) 人(rén) 西(xī) 辞(cí) 黄(huáng) 鹤(hè) 楼(lóu) ,
烟(yān) 花(huā) 三(sān) 月(yuè) 下(xià) 扬(yáng) 州(zhōu) 。
孤(gū) 帆(fān) 远(yuǎn) 影(yǐng) 碧(bì) 空(kōng) 尽(jìn) ,
唯(wéi) 见(jiàn) 长(cháng) 江(jiāng) 天(tiān) 际(jì) 流(liú) 。
2 0《 早 发 白 帝 城 》李白
朝(cháo) 辞(cí) 白(bái) 帝(dì) 彩(cǎi) 云(yún) 间(jiān) ,
千(qiān) 里(lǐ) 江(jiāng) 陵(líng) 一(yī) 日(rì) 还(hái) 。
两(liǎng) 岸(àn) 猿(yuán) 声(shēng) 啼(tí) 不(bù) 住(zhù) ,
轻(qīng) 舟(zhōu) 已(yǐ) 过(guò) 万(wàn) 重(zhòng) 山(shān) 。
21 《望天门山》 李白
天(tiān) 门(mén) 中(zhōng) 断(duàn) 楚(chǔ) 江(jiāng) 开(kāi) ,
碧(bì) 水(shuǐ) 东(dōng) 流(liú) 至(zhì) 此(cǐ) 回(huí) 。
两(liǎng) 岸(àn) 青(qīng) 山(shān) 相(xiāng) 对(duì) 出(chū) ,
孤(gū) 帆(fān) 一(yī) 片(piàn) 日(rì) 边(biān) 来(lái) 。
22 《别董大》 高适(唐)
千(qiān) 里(lǐ) 黄(huáng) 云(yún) 白(bái) 日(rì) 曛(xūn) ,
北(běi) 风(fēng) 吹(chuī) 雁(yàn) 雪(xuě) 纷(fēn) 纷(fēn) 。
莫(mò) 愁(chóu) 前(qián) 路(lù) 无(wú) 知(zhī) 己(jǐ) ,
天(tiān) 下(xià) 谁(shuí) 人(rén) 不(bù) 识(shí) 君(jūn) 。
23 《绝句》(其三)杜甫(唐)
两(liǎng) 个(gè) 黄(huáng) 鹂(lí) 鸣(míng) 翠(cuì) 柳(liǔ) ,
一(yī) 行(háng) 白(bái) 鹭(lù) 上(shàng) 青(qīng) 天(tiān) 。
窗(chuāng) 含(hán) 西(xī) 岭(lǐng) 千(qiān) 秋(qiū) 雪(xuě) ,
门(mén) 泊(bó) 东(dōng) 吴(wú) 万(wàn) 里(lǐ) 船(chuán) 。
24 《春夜喜雨》 杜甫
好(hǎo) 雨(yǔ) 知(zhī) 时(shí) 节(jié) ,
当(dāng) 春(chūn) 乃(nǎi) 发(fā) 生(shēng) 。
随(suí) 风(fēng) 潜(qián) 入(rù) 夜(yè) ,
润(rùn) 物(wù) 细(xì) 无(wú) 声(shēng) 。
野(yě) 径(jìng) 云(yún) 俱(jù) 黑(hēi) ,
江(jiāng) 船(chuán) 火(huǒ) 独(dú) 明(míng) 。
晓(xiǎo) 看(kàn) 红(hóng) 湿(shī) 处(chù) ,
花(huā) 重(zhòng) 锦(jǐn) 官(guān) 城(chéng) 。
25 《绝句》(其一)杜甫
迟(chí) 日(rì) 江(jiāng) 山(shān) 丽(lì) ,
春(chūn) 风(fēng) 花(huā) 草(cǎo) 香(xiāng) 。
泥(ní) 融(róng) 飞(fēi) 燕(yàn) 子(zǐ) ,
沙(shā) 暖(nuǎn) 睡(shuì) 鸳(yuān) 鸯(yāng) 。
26 《江畔独步寻花》 杜甫
黄(huáng) 师(shī) 塔(tǎ) 前(qián) 江(jiāng) 水(shuǐ) 东(dōng) ,
春(chūn) 光(guāng) 懒(lǎn) 困(kùn) 倚(yǐ) 微(wēi) 风(fēng) 。
桃(táo) 花(huā) 一(yī) 簇(cù) 开(kāi) 无(wú) 主(zhǔ) ,
可(kě) 爱(ài) 深(shēn) 红(hóng) 爱(ài) 浅(qiǎn) 红(hóng) 。
27 《枫桥夜泊》 张继(唐)
月(yuè) 落(luò) 乌(wū) 啼(tí) 霜(shuāng) 满(mǎn) 天(tiān) ,
江(jiāng) 枫(fēng) 渔(yú) 火(huǒ) 对(duì) 愁(chóu) 眠(mián) 。
姑(gū) 苏(sū) 城(chéng) 外(wài) 寒(hán) 山(shān) 寺(sì) ,
夜(yè) 半(bàn) 钟(zhōng) 声(shēng) 到(dào) 客(kè) 船(chuán) 。
28 《游子吟》 孟郊(唐)
慈(cí) 母(mǔ) 手(shǒu) 中(zhōng) 线(xiàn) ,
游(you) 子(zǐ) 身(shēn) 上(shàng) 衣(yī) 。
临(lín) 行(háng) 密(mì) 密(mì) 缝(féng) ,
意(yì) 恐(kǒng) 迟(chí) 迟(chí) 归(guī) 。
谁(shuí) 言(yán) 寸(cùn) 草(cǎo) 心(xīn) ,
报(bào) 得(dé) 三(sān) 春(chūn) 晖(huī) 。
29 《江雪》 柳宗元(唐)
千(qiān) 山(shān) 鸟(niǎo) 飞(fēi) 绝(jué) ,
万(wàn) 径(jìng) 人(rén) 踪(zōng) 灭(miè) 。
孤(gū) 舟(zhōu) 蓑(suō) 笠(lì) 翁(wēng) ,
独(dú) 钓(diào) 寒(hán) 江(jiāng) 雪(xuě) 。
30 《渔歌子》 张志和(唐)
西(xī) 塞(sāi) 山(shān) 前(qián) 白(bái) 鹭(lù) 飞(fēi) ,
桃(táo) 花(huā) 流(liú) 水(shuǐ) 鳜(guì) 鱼(yú) 肥(féi) 。
青(qīng) 箬(ruò) 笠(lì) ,
绿(lǜ) 蓑(suō) 衣(yī) ,
斜(xié) 风(fēng) 细(xì) 雨(yǔ) 不(bù) 须(xū) 归(guī) 。
31 《塞下曲》 卢纶(唐)
月(yuè) 黑(hēi) 雁(yàn) 飞(fēi) 高(gāo) ,
单(dān) 于(yú) 夜(yè) 遁(dùn) 逃(táo) 。
欲(yù) 将(jiāng) 轻(qīng) 骑(ji) 逐(zhú) ,
大(dà) 雪(xuě) 满(mǎn) 弓(gōng) 刀(dāo) 。
32 《望洞庭》 刘禹锡(唐)
湖(hú) 光(guāng) 秋(qiū) 月(yuè) 两(liǎng) 相(xiāng) 和(hé) ,
潭(tán) 面(miàn) 无(wú) 风(fēng) 镜(jìng) 未(wèi) 磨(mó) 。
遥(yáo) 望(wàng) 洞(dòng) 庭(tíng) 山(shān) 水(shuǐ) 翠(cuì) ,
白(bái) 银(yín) 盘(pán) 里(lǐ) 一(yī) 青(qīng) 螺(luó) 。
33 《浪淘沙》(其一) 刘禹锡(唐)
九(jiǔ) 曲(qǔ) 黄(huáng) 河(hé) 万(wàn) 里(lǐ) 沙(shā) ,
浪(làng) 淘(táo) 风(fēng) 簸(bò) 自(zì) 天(tiān) 涯(yá) 。
如(rú) 今(jīn) 直(zhí) 上(shàng) 银(yín) 河(hé) 去(qù) ,
同(tóng) 到(dào) 牵(qiān) 牛(niú) 织(zhī) 女(nǚ) 家(jiā) 。
34 《赋得古原草送别》 白居易(唐)
离(lí) 离(lí) 原(yuán) 上(shàng) 草(cǎo) ,
一(yī) 岁(suì) 一(yī) 枯(kū) 荣(róng) 。
野(yě) 火(huǒ) 烧(shāo) 不(bù) 尽(jìn) ,
春(chūn) 风(fēng) 吹(chuī) 又(yòu) 生(shēng) 。
远(yuǎn) 芳(fāng) 侵(qīn) 古(gǔ) 道(dào) ,
晴(qíng) 翠(cuì) 接(jiē) 荒(huāng) 城(chéng) 。
又(yòu) 送(sòng) 王(wáng) 孙(sūn) 去(qù) ,
萋(qī) 萋(qī) 满(mǎn) 别(bié) 情(qíng) 。
35 《池上》 白居易(唐)
小(xiǎo) 娃(wá) 撑(chēng) 小(xiǎo) 艇(tǐng) ,
偷(tōu) 采(cǎi) 白(bái) 莲(lián) 回(huí) 。
不(bù) 解(jiě) 藏(cáng) 踪(zōng) 迹(jì) ,
浮(fú) 萍(píng) 一(yī) 道(dào) 开(kāi) 。
36 《忆江南》 白居易(唐)
江(jiāng) 南(nán) 好(hǎo) ,
风(fēng) 景(jǐng) 旧(jiù) 曾(céng) 谙(ān) 。
日(rì) 出(chū) 江(jiāng) 花(huā) 红(hóng) 胜(shèng) 火(huǒ) ,
春(chūn) 来(lái) 江(jiāng) 水(shuǐ) 绿(lǜ) 如(rú) 蓝(lán) 。
能(néng) 不(bù) 忆(yì) 江(jiāng) 南(nán) ?
37 《小儿垂钓》 胡令能(唐)
蓬(péng) 头(tóu) 稚(zhì) 子(zǐ) 学(xué) 垂(chuí) 纶(lún) ,
侧(cè) 坐(zuò) 莓(méi) 苔(tái) 草(cǎo) 映(yìng) 身(shēn) 。
路(lù) 人(rén) 借(jiè) 问(wèn) 遥(yáo) 招(zhāo) 手(shǒu) ,
怕(pà) 得(dé) 鱼(yú) 惊(jīng) 不(bù) 应(yìng) 人(rén) 。
38 《悯农》(其一) 李绅(唐)
春(chūn) 种(zhǒng) 一(yī) 粒(lì) 粟(sù) ,
秋(qiū) 收(shōu) 万(wàn) 颗(kē) 子(zǐ) 。
四(sì) 海(hǎi) 无(wú) 闲(xián) 田(tián) ,
农(nóng) 夫(fū) 犹(yóu) 饿(è) 死(sǐ) !
39 《悯农》(其二) 李绅(唐)
锄(chú) 禾(hé) 日(rì) 当(dāng) 午(wǔ) ,
汗(hàn) 滴(dī) 禾(hé) 下(xià) 土(tǔ) 。
谁(shuí) 知(zhī) 盘(pán) 中(zhōng) 餐(cān) ,
粒(lì) 粒(lì) 皆(jiē) 辛(xīn) 苦(kǔ) 。
40 《寻隐者不遇》 贾岛(唐)
松(sōng) 下(xià) 问(wèn) 童(tóng) 子(zǐ) ,
言(yán) 师(shī) 采(cǎi) 药(yào) 去(qù) 。
只(zhī) 在(zài) 此(cǐ) 山(shān) 中(zhōng) ,
云(yún) 深(shēn) 不(bù) 知(zhī) 处(chù) 。
41 《山行》 杜牧(唐)
远(yuǎn) 上(shàng) 寒(hán) 山(shān) 石(shí) 径(jìng) 斜(xia) ( x i á ) ,
白(bái) 云(yún) 生(shēng) 处(chù) 有(yǒu) 人(rén) 家(jiā) 。
停(tíng) 车(chē) 坐(zuò) 爱(ài) 枫(fēng) 林(lín) 晚(wǎn) ,
霜(shuāng) 叶(yè) 红(hóng) 于(yú) 二(èr) 月(yuè) 花(huā) 。
42 《清明》 杜牧(唐)
清(qīng) 明(míng) 时(shí) 节(jié) 雨(yǔ) 纷(fēn) 纷(fēn) ,
路(lù) 上(shàng) 行(háng) 人(rén) 欲(yù) 断(duàn) 魂(hún) 。
借(jiè) 问(wèn) 酒(jiǔ) 家(jiā) 何(hé) 处(chù) 有(yǒu) ,
牧(mù) 童(tóng) 遥(yáo) 指(zhǐ) 杏(xìng) 花(huā) 村(cūn) 。
43 《江南春》 杜牧(唐)
千(qiān) 里(lǐ) 莺(yīng) 啼(tí) 绿(lǜ) 映(yìng) 红(hóng) ,
水(shuǐ) 村(cūn) 山(shān) 郭(guō) 酒(jiǔ) 旗(qí) 风(fēng) 。
南(nán) 朝(cháo) 四(sì) 百(bǎi) 八(bā) 十(shí) 寺(sì) ,
多(duō) 少(shǎo) 楼(lóu) 台(tái) 烟(yān) 雨(yǔ) 中(zhōng) 。
44 《乐游原》 李商隐(唐)
向(xiàng) 晚(wǎn) 意(yì) 不(bù) 适(shì) ,
驱(qū) 车(chē) 登(dēng) 古(gǔ) 原(yuán) 。
夕(xī) 阳(yáng) 无(wú) 限(xiàn) 好(hǎo) ,
只(zhī) 是(shì) 近(jìn) 黄(huáng) 昏(hūn) 。
45 《蜂》 罗隐
不(bù) 论(lùn) 平(píng) 地(dì) 与(yǔ) 山(shān) 尖(jiān) ,
无(wú) 限(xiàn) 风(fēng) 光(guāng) 尽(jìn) 被(bèi) 占(zhàn) 。
采(cǎi) 得(dé) 百(bǎi) 花(huā) 成(chéng) 蜜(mì) 后(hòu) ,
为(wéi) 谁(shuí) 辛(xīn) 苦(kǔ) 为(wéi) 谁(shuí) 甜(tián) 。
46 《江上渔者》 范仲淹(北宋)
江(jiāng) 上(shàng) 往(wǎng) 来(lái) 人(rén) ,
但(dàn) 爱(ài) 鲈(lú) 鱼(yú) 美(měi) 。
君(jūn) 看(kàn) 一(yī) 叶(yè) 舟(zhōu) ,
出(chū) 没(méi) 风(fēng) 波(bō) 里(lǐ) 。
47 《元日》 王安石(北宋)
爆(bào) 竹(zhú) 声(shēng) 中(zhōng) 一(yī) 岁(suì) 除(chú) ,
春(chūn) 风(fēng) 送(sòng) 暖(nuǎn) 入(rù) 屠(tú) 苏(sū) 。
千(qiān) 门(mén) 万(wàn) 户(hù) 曈(tóng) 曈(tóng) 日(rì) ,
总(zǒng) 把(bǎ) 新(xīn) 桃(táo) 换(huàn) 旧(jiù) 符(fú) 。
48 《泊船瓜洲》 王安石(北宋)
京(jīng) 口(kǒu) 瓜(guā) 洲(zhōu) 一(yī) 水(shuǐ) 间(jiān) ,
钟(zhōng) 山(shān) 只(zhī) 隔(gé) 数(shù) 重(zhòng) 山(shān) 。
春(chūn) 风(fēng) 又(yòu) 绿(lǜ) 江(jiāng) 南(nán) 岸(àn) ,
明(míng) 月(yuè) 何(hé) 时(shí) 照(zhào) 我(wǒ) 还(hái) ?
49 《书湖阴先生壁》 王安石(北宋)
茅(máo) 檐(yán) 常(cháng) 扫(sǎo) 净(jìng) 无(wú) 苔(tái) ,
花(huā) 木(mù) 成(chéng) 畦(qí) 手(shǒu) 自(zì) 栽(zāi) 。
一(yī) 水(shuǐ) 护(hù) 田(tián) 将(jiāng) 绿(lǜ) 绕(rào) ,
两(liǎng) 山(shān) 排(pái) 闼(tà) 送(sòng) 青(qīng) 来(lái) 。
50《六月二十七日望湖楼醉书》苏轼(北宋)
黑(hēi) 云(yún) 翻(fān) 墨(mò) 未(wèi) 遮(zhē) 山(shān) ,
白(bái) 雨(yǔ) 跳(tiào) 珠(zhū) 乱(luàn) 入(rù) 船(chuán) 。
卷(juǎn) 地(dì) 风(fēng) 来(lái) 忽(hū) 吹(chuī) 散(sàn) ,
望(wàng) 湖(hú) 楼(lóu) 下(xià) 水(shuǐ) 如(rú) 天(tiān) 。
51 《饮湖上初晴后雨》 苏轼
水(shuǐ) 光(guāng) 潋(liàn) 滟(yàn) 晴(qíng) 方(fāng) 好(hǎo) ,
山(shān) 色(sè) 空(kōng) 濛(mēng) 雨(yǔ) 亦(yì) 奇(qí) 。
欲(yù) 把(bǎ) 西(xī) 湖(hú) 比(bǐ) 西(xī) 子(zǐ) ,
淡(dàn) 妆(zhuāng) 浓(nóng) 抹(mǒ) 总(zǒng) 相(xiāng) 宜(yí) 。
-
惠崇《春江晓景》 苏轼
竹(zhú) 外(wài) 桃(táo) 花(huā) 三(sān) 两(liǎng) 枝(zhī) ,
春(chūn) 江(jiāng) 水(shuǐ) 暖(nuǎn) 鸭(yā) 先(xiān) 知(zhī) 。
蒌(lóu) 蒿(hāo) 满(mǎn) 地(dì) 芦(lú) 芽(yá) 短(duǎn) ,
正(zhèng) 是(shì) 河(hé) 豚(tún) 欲(yù) 上(shàng) 时(shí) 。
-
《题西林壁》 苏轼
横(héng) 看(kàn) 成(chéng) 岭(lǐng) 侧(cè) 成(chéng) 峰(fēng) ,
远(yuǎn) 近(jìn) 高(gāo) 低(dī) 各(gè) 不(bù) 同(tóng) 。
不(bù) 识(shí) 庐(lú) 山(shān) 真(zhēn) 面(miàn) 目(mù) ,
只(zhī) 缘(yuán) 身(shēn) 在(zài) 此(cǐ) 山(shān) 中(zhōng) 。
-
《夏日绝句》 李清照(宋)
生(shēng) 当(dāng) 作(zuò) 人(rén) 杰(jié) ,
死(sǐ) 亦(yì) 为(wéi) 鬼(guǐ) 雄(xióng) 。
至(zhì) 今(jīn) 思(sī) 项(xiang) 羽(yǔ) ,
不(bù) 肯(kěn) 过(guò) 江(jiāng) 东(dōng) 。
-
《示儿》 陆游(南宋)
死(sǐ) 去(qù) 元(yuán) 知(zhī) 万(wàn) 事(shì) 空(kōng) ,
但(dàn) 悲(bēi) 不(bù) 见(jiàn) 九(jiǔ) 州(zhōu) 同(tóng) 。
王(wáng) 师(shī) 北(běi) 定(dìng) 中(zhōng) 原(yuán) 日(rì) ,
家(jiā) 祭(jì) 无(wú) 忘(wàng) 告(gào) 乃(nǎi) 翁(wēng) 。
-
《秋夜将晓出篱门迎凉有感》陆游(南宋)
三(sān) 万(wàn) 里(lǐ) 河(hé) 东(dōng) 入(rù) 海(hǎi) ,
五(wǔ) 千(qiān) 仞(rèn) 岳(yuè) 上(shàng) 摩(mó) 天(tiān) 。
遗(yí) 民(mín) 泪(lèi) 尽(jìn) 胡(hú) 尘(chén) 里(lǐ) ,
南(nán) 望(wàng) 王(wáng) 师(shī) 又(yòu) 一(yī) 年(nián) 。
-
《四时田园杂兴》(一)范成大(南宋)
昼(zhòu) 出(chū) 耘(yún) 田(tián) 夜(yè) 绩(jì) 麻(má) ,
村(cūn) 庄(zhuāng) 儿(ér) 女(nǚ) 各(gè) 当(dāng) 家(jiā) 。
童(tóng) 孙(sūn) 未(wèi) 解(jiě) 供(gòng) 耕(gēng) 织(zhī) ,
也(yě) 傍(bàng) 桑(sāng) 阴(yīn) 学(xué) 种(zhǒng) 瓜(guā) 。
-
《四时田园杂兴》(二)范成大(南宋)
梅(méi) 子(zǐ) 金(jīn) 黄(huáng) 杏(xìng) 子(zǐ) 肥(féi) ,
麦(mài) 花(huā) 雪(xuě) 白(bái) 菜(cài) 花(huā) 稀(xī) 。
日(rì) 长(cháng) 篱(lí) 落(luò) 无(wú) 人(rén) 过(guò) ,
唯(wéi) 有(yǒu) 蜻(qīng) 蜓(tíng) 蛱(jiá) 蝶(dié) 飞(fēi) 。
-
《小池》 杨万里(南宋)
泉(quán) 眼(yǎn) 无(wú) 声(shēng) 惜(xī) 细(xì) 流(liú) ,
树(shù) 阴(yīn) 照(zhào) 水(shuǐ) 爱(ài) 晴(qíng) 柔(róu) 。
小(xiǎo) 河(hé) 才(cái) 露(lù) ( l ù ) 尖(jiān) 尖(jiān) 角(jiǎo) ,
早(zǎo) 有(yǒu) 蜻(qīng) 蜓(tíng) 立(lì) 上(shàng) 头(tóu) 。
-
《晓出净慈寺送林子方》杨万里(南宋)
毕(bì) 竟(jìng) 西(xī) 湖(hú) 六(liù) 月(yuè) 中(zhōng) ,
风(fēng) 光(guāng) 不(bù) 与(yǔ) 四(sì) 时(shí) 同(tóng) 。
接(jiē) 天(tiān) 莲(lián) 叶(yè) 无(wú) 穷(qióng) 碧(bì) ,
映(yìng) 日(rì) 荷(hé) 花(huā) 别(bié) 样(yàng) 红(hóng) 。
-
《春日》 朱熹(南宋)
胜(shèng) 日(rì) 寻(xún) 方(fāng) 泗(sì) 水(shuǐ) 滨(bīn) ,
无(wú) 边(biān) 光(guāng) 景(jǐng) 一(yī) 时(shí) 新(xīn) 。
等(děng) 闲(xián) 识(shí) 得(dé) 东(dōng) 风(fēng) 面(miàn) ,
万(wàn) 紫(zǐ) 千(qiān) 红(hóng) 总(zǒng) 是(shì) 春(chūn) 。
-
《题临安邸》 林升(南宋)
山(shān) 外(wài) 青(qīng) 山(shān) 楼(lóu) 外(wài) 楼(lóu) ,
西(xī) 湖(hú) 歌(gē) 舞(wǔ) 几(jǐ) 时(shí) 休(xiū) 。
暖(nuǎn) 风(fēng) 熏(xūn) 得(dé) 游(you) 人(rén) 醉(zuì) ,
直(zhí) 把(bǎ) 杭(háng) 州(zhōu) 作(zuò) 汴(biàn) 州(zhōu) 。
-
《游园不值》 叶绍翁(南宋)
应(yìng) 怜(lián) 屐(jī) 齿(chǐ) 印(yìn) 苍(cāng) 苔(tái) ,
小(xiǎo) 扣(kòu) 柴(chái) 扉(fēi) 久(jiǔ) 不(bù) 开(kāi) 。
春(chūn) 色(sè) 满(mǎn) 园(yuán) 关(guān) 不(bù) 住(zhù) ,
一(yī) 支(zhī) 红(hóng) 杏(xìng) 出(chū) 墙(qiáng) 来(lái) 。
-
《乡村四月》 翁卷(juǎn)(南宋)
绿(lǜ) 遍(biàn) 山(shān) 原(yuán) 白(bái) 满(mǎn) 川(chuān) ,
子(zǐ) 规(guī) 声(shēng) 里(lǐ) 雨(yǔ) 如(rú) 烟(yān) 。
乡(xiāng) 村(cūn) 四(sì) 月(yuè) 闲(xián) 人(rén) 少(shǎo) ,
才(cái) 了(liao) ( l i ǎ o ) 蚕(cán) 桑(sāng) 又(yòu) 插(chā) 田(tián) 。
-
《墨梅》 王冕(元)
我(wǒ) 家(jiā) 洗(xǐ) 砚(yàn) 池(chí) 头(tóu) 树(shù) ,
朵(duǒ) 朵(duǒ) 花(huā) 开(kāi) 淡(dàn) 墨(mò) 痕(hén) 。
不(bù) 要(yào) 人(rén) 夸(kuā) 颜(yán) 色(sè) 好(hǎo) ,
只(zhī) 留(liú) 清(qīng) 气(qì) 满(mǎn) 乾(qián) 坤(kūn) 。
-
《石灰吟》 于谦(明)
千(qiān) 锤(chuí) 万(wàn) 击(jī) 出(chū) 深(shēn) 山(shān) ,
烈(liè) 火(huǒ) 焚(fén) 烧(shāo) 若(ruò) 等(děng) 闲(xián) 。
粉(fěn) 骨(gǔ) 碎(suì) 身(shēn) 全(quán) 不(bù) 怕(pà) ,
要(yào) 留(liú) 清(qīng) 白(bái) 在(zài) 人(rén) 间(jiān) 。
-
《竹石》 郑燮(清)
咬(yǎo) 定(dìng) 青(qīng) 山(shān) 不(bù) 放(fàng) 松(sōng) ,
立(lì) 根(gēn) 原(yuán) 在(zài) 破(pò) 岩(yán) 中(zhōng) 。
千(qiān) 磨(mó) 万(wàn) 击(jī) 还(hái) 坚(jiān) 劲(jìn) ,
任(rèn) 尔(ěr) 东(dōng) 西(xī) 南(nán) 北(běi) 风(fēng) 。
-
《所见》 袁枚(清)
牧(mù) 童(tóng) 骑(qí) 黄(huáng) 牛(niú) ,
歌(gē) 声(shēng) 振(zhèn) 林(lín) 越(yuè) 。
意(yì) 欲(yù) 捕(bǔ) 鸣(míng) 蝉(chán) ,
忽(hū) 然(rán) 闭(bì) 口(kǒu) 立(lì) 。
-
《村居》 高鼎(清)
草(cǎo) 长(cháng) 莺(yīng) 飞(fēi) 二(èr) 月(yuè) 天(tiān) ,
拂(fú) 堤(dī) 杨(yáng) 柳(liǔ) 醉(zuì) 春(chūn) 烟(yān) 。
儿(ér) 童(tóng) 散(sàn) 学(xué) 归(guī) 来(lái) 早(zǎo) ,
忙(máng) 趁(chèn) 东(dōng) 风(fēng) 放(fàng) 纸(zhǐ) 鸢(yuān) 。
70 《己亥杂诗》 龚自珍
九(jiǔ) 州(zhōu) 生(shēng) 气(qì) 恃(shì) 风(fēng) 雷(léi) ,
万(wàn) 马(mǎ) 齐(qí) 喑(yīn) 究(jiū) 可(kě) 哀(āi) 。
我(wǒ) 劝(quàn) 天(tiān) 公(gōng) 重(zhòng) 抖(dǒu) 擞(sǒu) ,
不(bù) 拘(jū) 一(yī) 格(gé) 降(jiàng) 人(rén) 才(cái) 。
71、《梅花》 宋 王安石
墙(qiáng) 角(jiǎo) 数(shù) 枝(zhī) 梅(méi) ,
凌(líng) 寒(hán) 独(dú) 自(zì) 开(kāi) 。
遥(yáo) 知(zhī) 不(bù) 是(shì) 雪(xuě) ,
为(wéi) 有(yǒu) 暗(àn) 香(xiāng) 来(lái) 。
72、《七步诗》 汉 曹植
(1)煮(zhǔ) 豆(dòu) 持(chí) 作(zuò) 羹(gēng) ,
漉(lù) 豉(chǐ) 以(yǐ) 为(wéi) 汁(zhī) 。
萁(qí) 向(xiàng) 釜(fǔ) 下(xià) 然(rán) ,
豆(dòu) 在(zài) 釜(fǔ) 中(zhōng) 泣(qì) 。
本(běn) 是(shì) 同(tóng) 根(gēn) 生(shēng) ,
相(xiāng) 煎(jiān) 何(hé) 太(tài) 急(jí) 。
(2)煮(zhǔ) 豆(dòu) 燃(rán) 豆(dòu) 萁(qí),
豆(dòu) 在(zài) 釜(fǔ) 中(zhōng) 泣(qì)。
本(běn) 是(shì) 同(tóng) 根(gēn) 生(shēng),
相(xiāng) 煎(jiān) 何(hé) 太(tài) 急(jí)?
73、《宿建德江》 唐 孟浩然
移(yí) 舟(zhōu) 泊(bó) 烟(yān) 渚(zhǔ),
日(rì) 暮(mù) 客(kè) 愁(chóu) 新(xīn)。
野(yě) 旷(kuàng) 天(tiān) 低(dī) 树(shù),
江(jiāng) 清(qīng) 月(yuè) 近(jìn) 人(rén)。
74、《回乡偶书》 唐 贺知章
少(shǎo) 小(xiǎo) 离(lí) 家(jiā) 老(lǎo) 大(dà) 回(huí) ,
乡(xiāng) 音(yīn) 无(wú) 改(gǎi) 鬓(bìn) 毛(máo) 衰(shuāi) 。
儿(ér) 童(tóng) 相(xiāng) 见(jiàn) 不(bù) 相(xiāng) 识(shí) ,
笑(xiào) 问(wèn) 客(kè) 从(cóng) 何(hé) 处(chù) 来(lái) 。
75、《从军行》 唐 王昌龄
青(qīng) 海(hǎi) 长(cháng) 云(yún) 暗(àn) 雪(xuě) 山(shān) ,
孤(gū) 城(chéng) 遥(yáo) 望(wàng) 玉(yù) 门(mén) 关(guān) 。
黄(huáng) 沙(shā) 百(bǎi) 战(zhàn) 穿(chuān) 金(jīn) 甲(jiǎ) ,
不(bù) 破(pò) 楼(lóu) 兰(lán) 终(zhōng) 不(bù) 还(hái) .
76、《竹里馆》 唐 王维
独(dú) 坐(zuò) 幽(yōu) 篁(huáng) 里(lǐ),
弹(dàn) 琴(qín) 复(fù) 长(cháng) 啸(xiào)。
深(shēn) 林(lín) 人(rén) 不(bù) 知(zhī),
明(míng) 月(yuè) 来(lái) 相(xiāng) 照(zhào)。
77、《钱塘湖春行》 唐 白居易
孤(gū) 山(shān) 寺(sì) 北(běi) 贾(jiǎ) 亭(tíng) 西(xī) ,
水(shuǐ) 面(miàn) 初(chū) 平(píng) 云(yún) 脚(jiǎo) 低(dī) 。
几(jǐ) 处(chù) 早(zǎo) 莺(yīng) 争(zhēng) 暖(nuǎn) 树(shù) ,
谁(shuí) 家(jiā) 新(xīn) 燕(yàn) 啄(zhuó) 春(chūn) 泥(ní) 。
乱(luàn) 花(huā) 渐(jiàn) 欲(yù) 迷(mí) 人(rén) 眼(yǎn) ,
浅(qiǎn) 草(cǎo) 才(cái) 能(néng) 没(méi) 马(mǎ) 蹄(tí) 。
最(zuì) 爱(ài) 湖(hú) 东(dōng) 行(háng) 不(bù) 足(zú) ,
绿(lǜ) 杨(yáng) 阴(yīn) 里(lǐ) 白(bái) 沙(shā) 堤(dī) 。
78、《独坐敬亭山》 唐 李白
众(zhòng) 鸟(niǎo) 高(gāo) 飞(fēi) 尽(jìn),
孤(gū) 云(yún) 独(dú) 去(qù) 闲(xián)。
相(xiāng) 看(kàn) 两(liǎng) 不(bù) 厌(yàn),
只(zhī) 有(yǒu) 敬(jìng) 亭(tíng) 山(shān)。
79、《秋浦歌》 唐 李白
白(bái) 发(fā) 三(sān) 千(qiān) 丈(zhàng),
缘(yuán) 愁(chóu) 似(sì) 个(gè) 长(cháng)。
不(bù) 知(zhī) 明(míng) 镜(jìng) 里(lǐ),
何(hé) 处(chù) 得(dé) 秋(qiū) 霜(shuāng)。
80、《闻官军收河南河北》唐 杜甫
剑(jiàn) 外(wài) 忽(hū) 传(chuán) 收(shōu) 蓟(jì) 北(běi) ,
初(chū) 闻(wén) 涕(tì) 泪(lèi) 满(mǎn) 衣(yī) 裳(shang) 。
却(què) 看(kàn) 妻(qī) 子(zǐ) 愁(chóu) 何(hé) 在(zài) ,
漫(màn) 卷(juǎn) 诗(shī) 书(shū) 喜(xǐ) 欲(yù) 狂(kuáng) 。
白(bái) 日(rì) 放(fàng) 歌(gē) 须(xū) 纵(zòng) 酒(jiǔ) ,
青(qīng) 春(chūn) 作(zuò) 伴(bàn) 好(hǎo) 还(hái) 乡(xiāng) 。
即(jí) 从(cóng) 巴(bā) 峡(xiá) 穿(chuān) 巫(wū) 峡(xiá) ,
便(biàn) 下(xià) 襄(xiāng) 阳(yáng) 向(xiàng) 洛(luò) 阳(yáng) 。
81、《赠花卿》 唐 杜甫
锦(jǐn) 城(chéng) 丝(sī) 管(guǎn) 日(rì) 纷(fēn) 纷(fēn) ,
半(bàn) 入(rù) 江(jiāng) 风(fēng) 半(bàn) 入(rù) 云(yún) 。
此(cǐ) 曲(qǔ) 只(zhī) 应(yìng) 天(tiān) 上(shàng) 有(yǒu) ,
人(rén) 间(jiān) 能(néng) 有(yǒu) 几(jǐ) 回(huí) 闻(wén) ?
82、《江南逢李龟年》 唐 杜甫
岐(qí) 王(wáng) 宅(zhái) 里(lǐ) 寻(xún) 常(cháng) 见(jiàn) ,
崔(cuī) 九(jiǔ) 堂(táng) 前(qián) 几(jǐ) 度(dù) 闻(wén) 。
正(zhèng) 是(shì) 江(jiāng) 南(nán) 好(hǎo) 风(fēng) 景(jǐng) ,
落(luò) 花(huā) 时(shí) 节(jié) 又(yòu) 逢(féng) 君(jūn) 。
83、〈春望〉 唐 杜甫
国(guó) 破(pò) 山(shān) 河(hé) 在(zài) ,
城(chéng) 春(chūn) 草(cǎo) 木(mù) 深(shēn) 。
感(gǎn) 时(shí) 花(huā) 溅(jiàn) 泪(lèi) ,
恨(hèn) 别(bié) 鸟(niǎo) 惊(jīng) 心(xīn) 。
烽(fēng) 火(huǒ) 连(lián) 三(sān) 月(yuè) ,
家(jiā) 书(shū) 抵(dǐ) 万(wàn) 金(jīn) 。
白(bái) 头(tóu) 搔(sāo) 更(gèng) 短(duǎn) ,
浑(hún) 欲(yù) 不(bù) 胜(shèng) 簪(zān) 。
84、《江畔独步寻花》 唐 杜甫
黄(huáng) 四(sì) 娘(niáng) 家(jiā) 花(huā) 满(mǎn) 蹊(qī) ,
千(qiān) 朵(duǒ) 万(wàn) 朵(duǒ) 压(yā) 枝(zhī) 低(dī) 。
留(liú) 连(lián) 戏(xì) 蝶(dié) 时(shí) 时(shí) 舞(wǔ) ,
自(zì) 在(zài) 娇(jiāo) 莺(yīng) 恰(qià) 恰(qià) 啼(tí) 。
85、《望岳》 唐 杜甫
岱(dài) 宗(zōng) 夫(fū) 如(rú) 何(hé) ,
齐(qí) 鲁(lǔ) 青(qīng) 未(wèi) 了(le) 。
造(zào) 化(huà) 钟(zhōng) 神(shén) 秀(xiù) ,
阴(yīn) 阳(yáng) 割(gē) 昏(hūn) 晓(xiǎo) 。
荡(dàng) 胸(xiōng) 生(shēng) 层(céng) 云(yún) ,
决(jué) 眦(zì) 入(rù) 归(guī) 鸟(niǎo) 。
会(huì) 当(dāng) 凌(líng) 绝(jué) 顶(dǐng) ,
一(yī) 览(lǎn) 众(zhòng) 山(shān) 小(xiǎo) 。
86、《逢雪宿芙蓉山主人》唐 刘长卿
日(rì) 暮(mù) 苍(cāng) 山(shān) 远(yuǎn),
天(tiān) 寒(hán) 白(bái) 屋(wū) 贫(pín)。
柴(chái) 门(mén) 闻(wén) 犬(quǎn) 吠(fèi),
风(fēng) 雪(xuě) 夜(yè) 归(guī) 人(rén).
87、《无题》 唐 李商隐
相(xiāng) 见(jiàn) 时(shí) 难(nán) 别(bié) 亦(yì) 难(nán) ,
东(dōng) 风(fēng) 无(wú) 力(lì) 百(bǎi) 花(huā) 残(cán) 。
春(chūn) 蚕(cán) 到(dào) 死(sǐ) 丝(sī) 方(fāng) 尽(jìn) ,
腊(là) 炬(jù) 成(chéng) 灰(huī) 泪(lèi) 始(shǐ) 干(gàn) 。
晓(xiǎo) 镜(jìng) 但(dàn) 愁(chóu) 云(yún) 鬓(bìn) 改(gǎi) ,
夜(yè) 吟(yín) 应(yìng) 觉(jiào) 月(yuè) 光(guāng) 寒(hán) 。
蓬(péng) 莱(lái) 此(cǐ) 去(qù) 无(wú) 多(duō) 路(lù) ,
青(qīng) 鸟(niǎo) 殷(yīn) 勤(qín) 为(wéi) 探(tàn) 看(kàn) 。
88、《寒食》 唐 韩翃
春(chūn) 城(chéng) 无(wú) 处(chù) 不(bù) 飞(fēi) 花(huā) ,
寒(hán) 食(shí) 东(dōng) 风(fēng) 御(yù) 柳(liǔ) 斜(xié) 。
日(rì) 暮(mù) 汉(hàn) 宫(gōng) 传(chuán) 蜡(là) 烛(zhú) ,
轻(qīng) 烟(yān) 散(sàn) 入(rù) 五(wǔ) 侯(hóu) 家(jiā) 。
89、《滁洲西涧》 唐 韦应物
独(dú) 怜(lián) 幽(yōu) 草(cǎo) 涧(jiàn) 边(biān) 生(shēng) ,
上(shàng) 有(yǒu) 黄(huáng) 鹂(lí) 深(shēn) 树(shù) 鸣(míng) 。
春(chūn) 潮(cháo) 带(dài) 雨(yǔ) 晚(wǎn) 来(lái) 急(jí) ,
野(yě) 渡(dù) 无(wú) 人(rén) 舟(zhōu) 自(zì) 横(héng) 。
90、《塞下曲》 唐 卢伦
林(lín) 暗(àn) 草(cǎo) 惊(jīng) 风(fēng),
将(jiāng) 军(jūn) 夜(yè) 引(yǐn) 弓(gōng)。
平(píng) 明(míng) 寻(xún) 白(bái) 羽(yǔ),
没(méi) 在(zài) 石(shí) 棱(léng) 中(zhōng)。
91、《竹枝词》唐 刘禹锡
杨(yáng) 柳(liǔ) 青(qīng) 青(qīng) 江(jiāng) 水(shuǐ) 平(píng) ,
闻(wén) 郎(láng) 江(jiāng) 上(shàng) 唱(chàng) 歌(gē) 声(shēng) 。
东(dōng) 边(biān) 日(rì) 出(chū) 西(xī) 边(biān) 雨(yǔ) ,
道(dào) 是(shì) 无(wú) 晴(qíng) 还(hái) 有(yǒu) 晴(qíng) 。
92、《乌衣巷》 唐 刘禹锡
朱(zhū) 雀(què) 桥(qiáo) 边(biān) 野(yě) 草(cǎo) 花(huā) ,
乌(wū) 衣(yī) 巷(xiàng) 口(kǒu) 夕(xī) 阳(yáng) 斜(xié) 。
旧(jiù) 时(shí) 王(wáng) 谢(xiè) 堂(táng) 前(qián) 燕(yàn) ,
飞(fēi) 入(rù) 寻(xún) 常(cháng) 百(bǎi) 姓(xìng) 家(jiā) 。
93、《秋夕》 唐 杜牧
银(yín) 烛(zhú) 秋(qiū) 光(guāng) 冷(lěng) 画(huà) 屏(píng) ,
轻(qīng) 罗(luó) 小(xiǎo) 扇(shàn) 扑(pū) 流(liú) 萤(yíng) 。
天(tiān) 阶(jiē) 夜(yè) 色(sè) 凉(liáng) 如(rú) 水(shuǐ) ,
坐(zuò) 看(kàn) 牵(qiān) 牛(niú) 织(zhī) 女(nǚ) 星(xīng) 。
94、《商山早行》 唐 温庭筠
晨(chén) 起(qǐ) 动(dòng) 征(zhēng) 铎(duó) ,
客(kè) 行(háng) 悲(bēi) 故(gù) 乡(xiāng) 。
鸡(jī) 声(shēng) 茅(máo) 店(diàn) 月(yuè) ,
人(rén) 迹(jì) 板(bǎn) 桥(qiáo) 霜(shuāng) 。
槲(hú) 叶(yè) 落(luò) 山(shān) 路(lù) ,
枳(zhǐ) 花(huā) 明(míng) 驿(yì) 墙(qiáng) 。
因(yīn) 思(sī) 杜(dù) 陵(líng) 梦(mèng) ,
凫(fú) 雁(yàn) 满(mǎn) 回(huí) 塘(táng) 。
95、《菩萨蛮·书江西造口壁》 宋 辛弃疾
郁(yù) 孤(gū) 台(tái) 下(xià) 清(qīng) 江(jiāng) 水(shuǐ) ,
中(zhōng) 间(jiān) 多(duō) 少(shǎo) 行(háng) 人(rén) 泪(lèi) !
西(xī) 北(běi) 望(wàng) 长(cháng) 安(ān) ,
可(kě) 怜(lián) 无(wú) 数(shù) 山(shān) 。
青(qīng) 山(shān) 遮(zhē) 不(bù) 住(zhù) ,
毕(bì) 竟(jìng) 东(dōng) 流(liú) 去(qù) 。
江(jiāng) 晚(wǎn) 正(zhèng) 愁(chóu) 余(yú) ,
山(shān) 深(shēn) 闻(wén) 鹧(zhè) 鸪(gū) 。
96、〈赤壁〉 唐 杜牧
折(zhé) 戟(jǐ) 沉(chén) 沙(shā) 铁(tiě) 未(wèi) 销(xiāo) ,
自(zì) 将(jiāng) 磨(mó) 洗(xǐ) 认(rèn) 前(qián) 朝(cháo) 。
东(dōng) 风(fēng) 不(bù) 与(yǔ) 周(zhōu) 郎(láng) 便(biàn) ,
铜(tóng) 雀(què) 春(chūn) 深(shēn) 锁(suǒ) 二(èr) 乔(qiáo) 。
97、《长歌行》汉乐府民歌
青(qīng) 青(qīng) 园(yuán) 中(zhōng) 葵(kuí) ,
朝(cháo) 露(lù) 待(dài) 日(rì) 晞(xī) 。
阳(yáng) 春(chūn) 布(bù) 德(dé) 泽(zé) ,
万(wàn) 物(wù) 生(shēng) 光(guāng) 辉(huī) 。
常(cháng) 恐(kǒng) 秋(qiū) 节(jié) 至(zhì) ,
昆(kūn) 黄(huáng) 华(huá) 叶(yè) 衰(shuāi) 。
百(bǎi) 川(chuān) 东(dōng) 到(dào) 海(hǎi) ,
何(hé) 时(shí) 复(fù) 西(xī) 归(guī) 。
少(shǎo) 壮(zhuàng) 不(bù) 努(nǔ) 力(lì) ,
老(lǎo) 大(dà) 徒(tú) 伤(shāng) 悲(bēi) 。
98、《游山西村》宋 陆游
莫(mò) 笑(xiào) 农(nóng) 家(jiā) 腊(là) 酒(jiǔ) 浑(hún) ,
丰(fēng) 年(nián) 留(liú) 客(kè) 足(zú) 鸡(jī) 豚(tún) 。
山(shān) 重(zhòng) 水(shuǐ) 复(fù) 疑(yí) 无(wú) 路(lù) ,
柳(liǔ) 暗(àn) 花(huā) 明(míng) 又(yòu) 一(yī) 村(cūn) 。
萧(xiāo) 鼓(gǔ) 追(zhuī) 随(suí) 春(chūn) 社(shè) 近(jìn) ,
衣(yī) 冠(guàn) 简(jiǎn) 朴(pǔ) 古(gǔ) 风(fēng) 存(cún) 。
从(cóng) 今(jīn) 若(ruò) 许(xǔ) 闲(xián) 乘(chéng) 月(yuè) ,
拄(zhǔ) 杖(zhàng) 无(wú) 时(shí) 夜(yè) 叩(kòu) 门(mén) 。
99、《过零丁洋》 宋 文天祥
辛(xīn) 苦(kǔ) 遭(zāo) 逢(féng) 起(qǐ) 一(yī) 经(jīng) ,
干(gàn) 戈(gē) 寥(liáo) 落(luò) 四(sì) 周(zhōu) 星(xīng) 。
山(shān) 河(hé) 破(pò) 碎(suì) 风(fēng) 飘(piāo) 絮(xù) ,
身(shēn) 世(shì) 浮(fú) 沉(chén) 雨(yǔ) 打(dǎ) 萍(píng) 。
惶(huáng) 恐(kǒng) 滩(tān) 头(tóu) 说(shuō) 惶(huáng) 恐(kǒng) ,
零(líng) 丁(dīng) 洋(yáng) 里(lǐ) 叹(tàn) 零(líng) 丁(dīng) 。
人(rén) 生(shēng) 自(zì) 古(gǔ) 谁(shuí) 无(wú) 死(sǐ) ,
留(liú) 取(qǔ) 丹(dān) 心(xīn) 照(zhào) 汗(hàn) 青(qīng) 。
100、《朝天子·咏喇叭》 明 王磐
喇(lǎ) 叭(bā) ,
唢(suǒ) 呐(nà) ,
曲(qǔ) 儿(ér) 小(xiǎo) ,
腔(qiāng) 儿(ér) 大(dà) 。
官(guān) 船(chuán) 往(wǎng) 来(lái) 乱(luàn) 如(rú) 麻(má) ,
全(quán) 仗(zhàng) 你(nǐ) 抬(tái) 身(shēn) 价(jià) 。
军(jūn) 听(tīng) 了(le) 军(jūn) 愁(chóu) ,
民(mín) 听(tīng) 了(le) 民(mín) 怕(pà) ,
哪(nǎ) 里(lǐ) 去(qù) 辨(biàn) 什(shén) 么(me) 真(zhēn) 共(gòng) 假(jiǎ) ?
眼(yǎn) 见(jiàn) 的(de) 吹(chuī) 翻(fān) 了(le) 这(zhè) 家(jiā) ,
吹(chuī) 伤(shāng) 了(le) 那(nà) 家(jiā) ,
只(zhī) 吹(chuī) 的(de) 水(shuǐ) 尽(jìn) 鹅(é) 飞(fēi) 罢(bà) !
|